Lãng đãng trong làn sương mờ ảo khi bình minh chưa lên hay ẩn hiện trong làn khói lam chiều khi ánh mặt trời khuất núi là hình ảnh về miền Tây Giang yên bình nơi xứ Quảng.
Là một huyện vùng cao giáp Lào, nơi đây được các bạn trẻ ví như Đà Lạt hay Sapa bởi dáng vẻ hoang sơ của rừng núi, nhập nhòe của khói sương, mộc mạc của người dân, se se của tiết trời vào sáng sớm hay tối muộn, réo rắt của thác đổ và thanh âm gần gũi của đất trời Tây Giang.
Lạc giữa những cung đường quanh co uốn lượn với hai bên là keo lá tràm, nếu đến đây vào mùa ra hoa, bạn sẽ bị màu vàng mơ của những vạt tràm làm cho thơ thẩn. Ghé thăm những ngôi nhà Gươi, nhà Moong, nhà Dài với kiến trúc độc đáo của người dân nơi đây, chốc chốc lại bắt gặp những nụ cười ngây thơ của những em bé Cơ Tu trông hồn nhiên đến lạ. Nếu bạn là một người thích khám phá, đừng quên chinh phục đỉnh Quế để săn mây nhé. Ngoài ra, thác Ra-ai và thác Rơ Cung cũng là những kỳ quan mà thiên nhiên ưu ái ban tặng cho Tây Giang. Đến đây rồi, bạn đừng quên ghé qua rừng nguyên sinh Pơ mu để chiêm ngưỡng những cây cổ thụ cao to đến mấy vòng tay ôm không xuể hay những loài cây bé nhỏ mà tràn đầy sức sống.
Ở đâu cũng có những đặc sản riêng cho mình, Tây Giang cũng vậy, dù bạn là một người không thích uống rượu, hãy nếm thử hương vị của rượu nếp than, rượu Tr’din hay rượu Tà-vạt đi, tôi chắc chắn nó sẽ làm cho bạn nhớ mãi. Nhớ hỏi những người trong làng về món bánh sừng trâu, cà-đang và za-rá nữa nhé, sẽ thật là một sự thiếu sót nếu đến Tây Giang mà không thử những món này đấy.
Nếu một ngày bạn thấy mệt mỏi, hãy đưa nhau đi trốn ở Tây Giang, bình yên và nhẹ nhõm lắm!